PEICanada.svg min

 

 Flag of Prince Edward Island.svg min

Coat_of_Arms_of_Prince_Edward_Island 

Tỉnh kỳ Prince Edward Island

Huy hiệu Prince Edward Island

 

Diện tích

651,900 km2

Thủ phủ

Regina

Thành phố lớn nhất

Saskatoon

Dân số, 2009

1,034,974 người

Mật độ dân số

1.7 người/km2

A- LỊCH SỬ

Lịch sử Canada vẫn sống mãi và được kỷ niệm ở Charlottetown. Hội nghị Charlottetown vào năm 1864 là cuộc họp đầu tiên để cuối cùng đã dẫn đến việc tuyên bố tự trị của Canada vào năm 1867. Do cuộc họp này, thành phố Chalottetown ngày nay được biết đến như là nơi khai sinh ra Liên bang. Prince Edward Island chỉ dài 280 km vì thế thật quá dễ dàng để khám phá từng ngõ ngách hay xó xỉnh. Đất đai màu mỡ và khí hậu ôn hoà đã tạo cho Đảo Hoàng tử Edward trở thành một nơi lý tưởng cho việc trồng trọt hỗn hợp. Phân nửa số đất của nó được dành cho trồng trọt đã mang lại cho nó một cái tên riêng Tỉnh nhà vườn.

Nó nổi tiếng về vùng đất đỏ, những đồi cát và 800 km bãi biển. Năm 1991, dân số Đảo Hoàng tử Edward là 130.000, Charlottetown có số dân 33.000 là trung tâm đô thị duy nhất của đảo này. Dân số của Đảo Hoàng tử Edward còn khá trẻ, khoảng 38% dưới 25 tuổi. Vào ngày 31 tháng 5 năm 1997, tỉnh bang này đã khánh thành chính thức chiếc Cầu Liên bang. Chiếc cầu dài 12.9 km bắc qua eo biển Northumberland đã tạo điều kiện dễ dàng cho việc lưu thông từ đất liền đến đảo này, ngoài phương tiện phà và máy bay.

B- KHÍ HẬU

Mùa đông lạnh vừa phải. Từ Tháng Mười Hai-Tháng Tư, P.E.I. thường có nhiều cơn bão (có thể cũng có mưa, tuyết) và Blizzards. Nhiệt độ mùa xuân thường vẫn mát cho đến khi biển băng đã tan chảy, thường là vào cuối tháng 4. Mùa hè vừa ấm, nhưng hiếm khi khó chịu, với nhiệt độ tối đa hàng ngày chỉ thỉnh thoảng mới đạt cao như 30°C. Mùa thu khá dễ chịu, mặc dù các cơn bão hoạt động không tăng so với mùa hè. Có dư dật lượng mưa trong suốt cả năm, mặc dù nó là nặng nhất ở cuối mùa thu và sớm mùa đông và giữa mùa xuân.

C- KINH TẾ

Nền kinh tế của tỉnh được chi phối bởi các ngành công nghiệp theo mùa vụ của ngành nông nghiệp, du lịch, và ngành thủy sản. Tỉnh này ít có công nghiệp nặng và sản xuất. Mặc dù các mỏ khoáng sản chưa được tìm thấy, các thăm dò cho khí đốt tự nhiên đã dẫn đến sự phát hiện của một số lượng không tiết lộ của khí tự nhiên.

Nông nghiệp vẫn là ngành công nghiệp chủ đạo trong nền kinh tế của tỉnh, vì nó có từ thời thuộc địa. Trong thế kỷ XX, khoai tây chiếm một phần ba thu nhập nông trại của tỉnh. Tỉnh này hiện đang chiếm một phần ba tổng số sản xuất khoai tây của Canada, khoảng 1.3 tỷ kg mỗi năm. Nhiều người trong cộng đồng ven biển của tỉnh dựa vào thu hoạch sò ốc, đặc biệt là đánh bắt tôm hùm cũng như đánh bắt và nuôi ngọc trai.

Là một hòn đảo có di sản lịch sử thuộc địa, chính quyền tỉnh thi hành quy định rất chặt chẽ quyền sở hữu đất đai cho những người không phải cư dân của tỉnh. Cư dân và công ty được giới hạn sở hữu tối đa là 400 và 1,200 ha.

Chính quyền tỉnh bảo vệ người tiêu dùng dưới nhiều hình thức như quy định các loại giá cả từ tăng tiền thuê căn hộ cho đến các sản phẩm dầu khí bao gồm khí đốt, dầu diesel, propane và dầu sưởi ấm. Việc bán đồ uống có ga như bia và nước giải khát trong lon nhôm hoặc chai nhựa, đã bị cấm vào năm 1976 như là một biện pháp môi trường để đáp ứng với mối quan tâm của cộng đồng. Công ty bia và nước giải khát chọn tham gia sử dụng chai thủy tinh REFILLABLE cho sản phẩm của mình mà để khách hàng có thể đổi lại tại các cửa hàng và kho chai.

Hiện nay, có khoảng 15% tất cả các điện năng tiêu thụ trên hòn đảo này được tạo ra từ năng lượng tái tạo (phần lớn là phong điện); chính quyền tỉnh đã đặt mục tiêu năng lượng tái tạo lên 30-50% điện năng tiêu thụ trong năm 2015.